CÓ SỨC KHỎE LÀ CÓ TẤT CẢ

Đăng bởi Nguyễn Diễm Mơ vào lúc 13/09/2019

☝️CÓ SỨC KHOẺ CÓ TẤT CẢ😊

- Phương khi còn là sinh viên, chạy xô đi học đi làm thêm nhiều từ sáng đến tối mịt, toàn ăn cơm bụi nên đau dạ dày và tháng nào cũng ốm một trận nhưng vẫn phải cố lết đi làm. Tiền bố mẹ cho không đủ trang trải học phí và sinh hoạt phí

- Phương ra trường 1 năm thì lấy chồng, 2 vợ chồng cùng làm, sự nghiệp ổn định, 5 năm sau mới sinh con vậy mà 5 năm tự do đấy không stress, không lao tâm khổ tứ thứ gì mà tháng nào tớ cũng ốm. Chồng bảo: em ốm như cơm bữa. Hồi mới yêu còn hỏi han chăm sóc, sau thấy ốm nhiều, chán chẳng buồn để ý, tớ cũng chán không than ốm nữa chỉ ghét bản thân như “ người hàng mã”.
- Sinh con xong tớ vẫn ốm vặt, mọi người bảo đi tập Gym, đi bơi... cho khoẻ. Tớ cũng đi chăm chỉ mà ốm vẫn hoàn ốm.

- Ngày tớ bé, tớ bị thấp khớp, phải tiêm kháng sinh 5 năm liền, từ lớp 5 đến lớp 9. Cứ 21 ngày tớ bị tiêm 1 phát vào mông, đau chảy nước mắt nhưng rồi cũng quen. Quen tiêm tới mức nếu ốm sẵn sàng xin bác sĩ tiêm chứ ngại uống thuốc lắm. Rồi khi khỏi thấp khớp, tớ không tiêm kháng sinh nữa. Từ đó cứ thế, tháng nào tớ cũng ốm 1-2 lần, bố mẹ tớ lúc đầu cũng lo, sau này thấy tớ ốm mà không nghỉ học thì cũng kệ luôn. Tớ đi học lúc nào cũng mang mấy cái khăn mùi xoa để xì mũi. Giấy ăn hồi đấy đâu có như bây giờ. Ghét nhất mỗi lần về nhà phải tự giặt đống khăn mùi xoa đấy.

- Bao nhiêu năm trời tớ tự nghĩ là vì lúc bé tớ tiêm kháng sinh, cơ thể không tự tạo ra được kháng sinh nữa. Lúc dừng tiêm kháng sinh thì cơ thể tớ không có sức đề kháng. Tớ mặc nhiên nghĩ việc tớ ốm vặt sẽ theo tớ suốt đời.

- Khi 2 bạn sinh đôi Ao Cá bắt đầu cứng cáp, tớ lại lao vào làm việc nhiều hơn trước khi sinh con vì lúc sinh 2 bạn ấy tớ suy tim suýt chết, tớ muốn làm để sau này nhỡ tớ có làm sao thì còn có cái để lại cho con. Lúc đó tớ kinh doanh 6 lĩnh vực ngành nghề khác nhau, công ty thuê cả nhân viên người Nhật từ Nhật sang làm nhưng mỗi lần tớ ốm, nhân viên cũng như khách hàng bị ảnh hưởng theo kha khá.

- Rồi một hôm bên tớ kí hợp đồng với một công ty Nhật, các sếp bên công ty này tớ quen vì hồi sinh viên tớ từng làm thêm rồi cho họ một thời gian, sau này tớ mở công ty riêng thì lại thành đối tác. Sáng ngủ dậy tớ sốt 39 độ, đầu óc quay cuồng, tớ để phó giám đốc đi thay, công việc vẫn trôi nhưng tớ bị mấy Sếp bên đối tác phàn nàn vì không gặp được tớ để thảo luận chi tiết hơn về các kế hoạch cho năm tới. Họ bay mấy người từ Nhật sang để trực tiếp bàn với tớ để quyết định cho nhanh. Ai dè, tớ sốt 2 hôm không gặp được họ lần nào và họ đi về. Khỏi ốm 2 tuần sau tớ lại cùng nhân viên người Nhật phải lóc cóc bay sang Nhật. Đợt đấy tớ bị tuột cơ hội của một đơn hàng lớn, tiếc ngẩn tiếc ngơ, buốt ruột gan chỉ vì mình ốm. Giá mà mình không hay ốm thì hay biết mấy.

- Lúc đầu vì nhu cầu bỉm sữa cho 2 bạn sinh đôi Ao Cá khi từ Nhật về VN sống, tớ chỉ nhập bỉm sữa về bán. Sau đó nhiều khách bảo bán tảo đi, tớ thấy trên mạng mọi người bảo tảo tốt lắm, tớ mua về uống thử xem tốt không tớ mới bán. Lúc đầu tớ uống tảo vàng Spirulina thấy không bị nhiệt nữa, có ốm thì tớ cũng nhanh khỏi hơn.

- Sau đó thấy tảo EX là dòng tảo có bổ sung thêm cả collagen nữa, tớ thì ngại skincare nên đổi sang tảo EX để thải độc, khoẻ, và da đẹp.

- Bẵng đi một thời gian chồng tớ phát hiện ra là tớ chẳng hắt hơi sổ mũi, chồng đùa: em mải làm, không có thời gian để ốm à???

- Công nhận đợt đó tớ đi thiêu thân, sáng rời nhà khi chồng con còn ngủ, tối về nhà khi cả nhà đã tắt hết điện, cuối tuần tớ đi học đủ thứ từ các giáo viên VN đến nước ngoài, càng học càng thấy nhiều thứ mình không biết quá. Giai đoạn đó tớ cuồng công việc và học hành.

- Khi chồng hỏi thế tớ mới để ý là dạo này tớ không ốm, mặc dù tớ ăn uống thất thường, ngủ ít, tớ ỷ lại uống tảo là đủ dinh dưỡng nên hãng bảo uống an toàn 10 viên, nếu uống hơn thì có thể uống tối đa 20 viên, thế là tớ cứ nã mỗi ngày 20 viên cho “ yên tâm”.

- Thấy tảo EX này tốt nên tớ chia sẻ với mọi người theo kiểu: em dùng tốt lắm. Chứ hồi đầu chẳng để ý đến phân tích từng thành phần đâu. Rồi mọi người thấy tớ biết tiếng Nhật, nhờ tớ tra thông tin của một lô xích xông các loại thực phẩm chức năng. Tớ là người sợ nói câu từ chối với mọi người vì sợ bị mọi người ghét hay bảo tớ kiêu. Nhưng thật sự tớ không có thời gian. Tớ nhận lời nhưng tớ lại nhờ chồng tớ tìm hiểu và so sánh, chồng tớ tổng hợp lại rồi đưa cho tớ xem. Tớ lại thức đêm xem xét, nghiên cứu, rồi vì cái bệnh ăn cơm nhà vác tù và hàng tổng đấy mà tớ nạp vào đầu tớ một mớ kiến thức về từ ngữ chuyên môn, biết phân tích sánh tổng hợp xem cái nào tốt hơn....

- Thấy nhiều thứ tốt nên tớ cũng muốn áp dụng cho bản thân, nhưng nếu tớ nhét tất cả những loại tốt nhất vào người thì chắc tớ thành cái thùng nước gạo. Tớ không uống thêm cùng lúc mấy loại thực phẩm chức năng đâu. Tớ uống thêm từng loại để xem cơ thể tớ có hợp hay không. Hợp thì tớ mới theo tiếp.

- Ban đầu tớ uống 20 viên tảo EX, bây giờ tớ đang uống thêm mấy loại nữa nên tảo tảo EX tớ rút xuống 10 viên/ ngày thôi.
Bây giờ số lượng các loại vitamin và thực phẩm bổ sung tớ uống hàng ngày như sau:
1. 10 viên tảo EX
2. 6 viên dầu cá DHA của hãng ITOH
3. 1 viên vitamin tổng hợp của hãng DHC
4. 4 viên vitamin rau củ của hãng DHC
5. 1 viên vitamin C của hãng DHC
6. 1 viên trắng da của hãng DHC
7. 6 viên The Collagen của Shiseido.

- Hôm nào tớ uống The Collagen dạng nước thì tớ không uống dạng viên nữa.

- Tớ ăn 1 thanh thạch xoài bổ sung Placenta + Collagen mỗi ngày

- Nước mỗi ngày tớ uống tầm 2 lít gồm các loại sau:
+ 1 cốc bột mầm lúa non Yamato pha với bột Cacao bổ sung Canxi của Morinaga

+ Sữa tươi uống lúc ăn cùng cơm ( đây là thói quen của 3 mẹ con tớ)
+ Trà lúa mạch Mugi

 

- Cả ngày tớ không uống nước lọc. Toàn bộ nước lọc tớ thay bằng trà lúa mạch Mugi để thải độc cơ thể, mát da.

- Tớ duy trì chế độ ăn ít cơm trắng, ăn nhiều canh rong biển wakame và uống đều đặn 23-28 viên thực phẩm bổ sung kia thì tớ làm việc cả ngày không bị mệt như ngày xưa, tớ không béo lên được, chỉ có khoẻ và nhiều năng lượng thôi ( có lẽ tạng người nhỏ, xương nhỏ, không béo là gen của đằng ngoại nhà tớ rồi). Tớ thấy người nhẹ nhõm, nhanh nhẹn và đặc biệt cả năm không ốm như ngày xưa. Thỉnh thoảng tớ mệt vì những giai đoạn làm việc cường độ cao, tớ tự nhận thấy những lúc tớ mệt thì cơ thể tớ giống như một cái điện thoại sắp hết pin, cần xạc đầy pin, tớ ăn tối thật nhanh, nhờ chồng dọn dẹp, tắm rửa cho con, tớ đi ngủ từ 6h hơn, ngủ một mạch đến 6h sáng hôm sau. Mỗi tháng tớ chỉ cần 1 lần xạc 100% pin như này là cả tháng tớ khoẻ re.

- Gần đây tớ quay trở lại viết tiểu thuyết, thời gian ngủ của tớ lại càng ít, nếu tớ ko có sự hỗ trợ của các thực phẩm bổ sung thì chắc tớ không trụ được.

- Dành thời gian viết truyện nên tớ không có thời gian dịch hộ mọi người những thứ mọi người hỏi nữa, biết làm thế nào, giờ tớ ko còn cấu được tẹo thời gian nào nữa, các bạn đừng giận tớ nhé.

- Bố mẹ và các cô bác nhà tớ đọc truyện tớ viết cũng nhiều, mọi người hay hỏi tớ: người nhà nên cho cô biết kết thúc truyện như nào... tớ toàn trả lời: truyện hay là phải nhâm nhi đọc, cứ từ từ rồi sẽ biết ạ.

- Hồi tớ mới viết truyện, hình như đầu năm ngoái, mẹ tớ ban đầu thì mắng tớ: ăn với ngủ đi cho tôi nhờ, làm chưa đủ bận hay sao mà còn viết truyện. Có mài truyện ra mà ăn được không?

- Tớ trả lời mẹ: truyện con viết không ăn như cơm được nhưng sẽ là món ăn tinh thần ngon. Con viết để sau này già có thứ để nổ với con cháu là mẹ cũng có tí tài lẻ, chứ cầm kì thi hoạ con chẳng biết cái gì, hát thì mọi người bịt tai, nhạc học thì cô giáo cúi đầu chào vì con không có khả năng thẩm âm, gõ linh tinh vẽ thì lười, may đan thì không thích, nấu ăn thì chém to kho mặn, ôi nữ tính bằng 0.

- Rồi dần dần mẹ tớ cũng thành độc giả háo hức đọc truyện của tớ nhất, mẹ tớ gọi điện điện sang Nhật mà tớ bảo con đang bận viết truyện thì mẹ tớ trước khi cúp máy phải hỏi luôn: tầm mấy giờ viết xong để mẹ thức đợi.

- Có một thời gian tớ dừng không viết truyện vì tớ bị nhớ nhớ quên quên, tớ nghĩ xong câu văn trong đầu rồi, xắp xếp ngôn từ xong rồi, đặt tay xuống máy tính gõ thì tớ chẳng nhớ ra tớ phải gõ cái gì, giai đoạn cuối năm ngoái và đầu năm nay tớ bị như vậy, tớ quyết định dừng viết truyện vì nếu viết 1 chương tớ mất 3-4 ngày mới xong, lâu quá, độc giả cũng nản, tớ cũng mệt.

- Mấy tháng gần đây tớ uống mỗi ngày 6 viên dầu cá DHA tớ thấy đầu óc minh mẫn hơn, tớ vừa nghĩ, tay vừa gõ, có lúc xong câu văn, sắp xếp xong ngôn từ nhanh quá, tay gõ ko kịp luôn. Thế là giờ tớ chăm chỉ viết mỗi ngày. Hôm nào nhanh, viết không phải chỉnh sửa thì 2-3 tiếng là xong 1 chương, hôm nào chậm hơn, sửa nhiều hơn hoặc vừa viết vừa ngủ gật thì tầm 4-5 tiếng

- Tớ sống ở Nhật nên tớ yên tâm dùng những loại thực phẩm bổ sung này mà không lo hàng giả, tốt cho sức khoẻ thật. Rau bên Nhật đợt này đắt hơn thịt vì bão, hoa màu ảnh hưởng, hết mùa hè, vào thu đông nên rau cũng khó trồng hơn. Tớ uống tảo và vitamin rau củ với ăn rong biển wakame thay rau. Có hôm tớ thèm rau muống quá, tớ mua 2 mớ rau muống về xào, ăn 1 mình hết đĩa rau muống 100k, tớ ăn sướng miệng nhưng sau đó tiếc đứt ruột.

VIẾT BÌNH LUẬN CỦA BẠN:
popup

Số lượng:

Tổng tiền:

tokyobaby .vn
ĐĂNG NHẬP
Nhận nhiều ưu đãi hơn